Nội dung truyện
Trời đổ mưa phùn kéo dài, cơn gió lạnh lùng thổi qua thành phố lặng lẽ. Trong căn phòng nhỏ, cô gái tóc xanh hồng ngồi bên cạnh cửa sổ mở toang, nhìn ra ngoài với ánh mắt u buồn. Hình ảnh của anh chàng tóc đen đã mãi rời khỏi tâm trí cô, cách đây không lâu, họ vẫn cười đùa, hạnh phúc bên nhau.
Ký ức ngọt ngào nhưng cũng là nỗi đau nhấn chìm cả hai. Chỉ là, từ ngày anh chàng biến mất, cô vẫn không hề quên được bóng dáng ấy. Anh không phải là người bình thường, mà là một linh hồn lạc lối từ thế giới tăm tối.
"Em hứa sẽ không quên anh mà," cô thì thầm, nhấm nháp ly trà sô cô la ngọt ngào. Lời hứa cuối cùng mà cô đã trao anh, trước khi anh chuyển sang thế giới khác.
Nỗi buồn chất chồng, cô chợt bỏ ra khỏi phòng, dẫn dắt bởi một lực lượng siêu nhiên không rõ nguồn gốc. Được dẫn dắt, cô đến nơi quen thuộc nhất - khu rừng cách thành phố không xa. Trong sự lặng lẽ, cô nhìn thấy anh chàng kia đứng giữa rừng, ánh mắt tỏa sáng hồn nhiên.
"Anh đã quay trở về à?" Cô hỏi với giọng run rẩy, sắc mặt tràn đầy ngạc nhiên. Anh chàng cười nhẹ, nhưng lời trả lời thì chẳng tồn tại. "Có lẽ anh chỉ có một thời gian ngắn thôi," anh thoáng buông lời, không chút kỳ vọng.
Khoảnh khắc ấy, họ dừng lại, thời gian ngưng trôi. Cô và anh đã chạm tay, cả hai cảm nhận được chút ấm áp, chút hy vọng cuối cùng trong nỗi bi ai không lời. Rồi mọi chuyện kết thúc, linh hồn anh biến mất vào không gian, chỉ còn lại những kí ức hiển linh nơi trái tim cô gái.
Gomen arigatou, những lời chia tay cuối cùng, mọi hiểu biết và ân hận biến mất theo làn khói trắng bay. Cô gái đặt tay trái lên ngực, hình xăm một bông hoa anh đào trên cánh tay run rẩy, nhưng cô biết, kí ức vẫn mãi đọng lại.
Xem thêm
Bạn cần đăng nhập để bình luận