Nội dung truyện
Trong cơn mưa lớn, hai chàng trai trẻ đứng bên nhau dưới mái hiên một quán cà phê nhỏ. Dòng người vội vã trên phố đã tắt giảm vì trời mưa, chỉ còn lại họ và những hạt mưa rơi rit. Cơn mưa kia như giọt nước làm ướt mái tóc dày của chàng trai đứng bên cạnh, đang tìm cách che chắn cho chàng kia.
"Cậu sao không mang theo ô nhỉ?" Chàng trai có mái tóc dày hỏi, ánh mắt rõ ràng chứa đựng một chút quan tâm.
"Ô của tớ... tớ đã để ở nhà rồi." Chàng trai kia nhìn lên bầu trời xám xịt, nụ cười nhẹ nhàng trên môi.
"Haha, lúc như thế này, dù sao cũng không sao. Đi vào quán cà phê ngồi chờ mưa ngớt đi."
Hai người bước vào quán cà phê, không gian yên bình, chỉ còn tiếng mưa rơi xa xa. Chàng trai với mái tóc dày nói tiếp, "Tớ ghét mưa lắm, nhưng nó khiến cho không gian trở nên thật sự yên bình và đẹp đấy."
"Vậy cậu ước mình có thể mãi mãi đứng dưới mưa để cảm nhận yên bình ấy?"
Chàng trai nhìn sâu vào mắt bạn, thái độ thoáng qua một chút phiêu lưu, "Có lẽ không cần mãi mãi, chỉ cần đúng lúc, cùng người đúng."
Cả hai người cười nhẹ, không khí trở nên ấm áp hơn. Bên ngoài, cơn mưa rơi dần ngớt, chỉ còn lại hơi ẩm lạnh phảng phất. Trong quán cà phê, hai tâm hồn đã cùng chạm nhau, như hai hòn đá cuối cùng tìm thấy nhau trên con đường dài.
Xem thêm
Bạn cần đăng nhập để bình luận