Nội dung truyện
Trong cái lạnh giá của mùa đông, cô gái tên Hạnh đưa tay xoa nhẹ chiếc áo len mỏng của mình. Chợt từ phía sau bức tường, tiếng cười rộ lên. Hạnh quay lại, tròn mắt trước anh chàng Lâm đứng trước mặt cô với ánh mắt lầm lì và một nụ cười tinh nghịch.
"Đang làm gì mà mặc lạnh thế?" Lâm hỏi, giọng nói ấm dịu như mật. Hạnh ngượng ngùng nhìn anh chàng, môi mỏng nhếch lên một nụ cười nhỏ.
"Không sao đâu, tôi ổn mà," Hạnh cố giấu đi cảm giác lạnh lẽo xâm nhập vào từng tế bào của cơ thể.
Lâm không nói gì, anh cởi chiếc áo khoác ngoại úp lớp len mỏng cho Hạnh. Cô ấy nhìn anh chàng với ánh mắt ngạc nhiên.
"Anh, anh làm gì thế?" Hạnh ngạc nhiên hỏi.
"Người mạnh không phải là người không cảm xúc, Hạnh ạ. Cứ để tôi làm đi," Lâm cười nhẹ, đôi mắt ấm áp nhìn Hạnh.
Hạnh nhận áo khoác từ Lâm, nụ cười ấm áp hiện lên trên môi. Hai người cùng bước đi dưới hàng cây phong đỏ rực, lá vàng rơi rụng xuống hai bên đường.
Trong bầu không khí se lạnh của buổi chiều đông, tình cảm giữa hai người trở nên ấm áp hơn bao giờ hết. Hạnh nhìn thấy Lâm đang nhắm mắt lại, cúi đầu hôn nhẹ trán cô.
"Chúng ta sẽ cùng nhau đi qua mọi khó khăn, Hạnh nhé," Lâm thầm nói trong lòng.
Với lời thề nguyện ấm áp kia, Lâm và Hạnh bắt đầu một cuộc hành trình tình yêu ngọt ngào và đầy xúc cảm.
Xem thêm
Bạn cần đăng nhập để bình luận